Thương Nhớ Hiệp An
Hiệp
An ơi! Thật dễ thương
Dất
lành chim đậu, tứ phương tìm về
Con
người mộc mạc chân quê
Khai
nương lập ruộng sống nghề biển nông
Trước
mặt biển cả mênh mông
Sau
lưng rừng núi chập chùng nở hoa
Sống
trong xứ đạo an hòa
Yêu
thương đoàn kết, bao la tình người
Tuổi
thơ luôn được vui tươi
Lão
niên thanh thản yêu đời lạc quan
Sống
trong thời chiến bất an
Xoay
quanh nhịp thở lo toan từng ngày
Hòa
bình mà chẳng đổi thay
Phập
phồng lo sợ rủi may tội tù
Người
lành tìm chốn chân tu
Trèo
non vượt biển phiêu du đổi đời
Thế
thời mỗi cảnh mỗi nơi
Bạn
bè tình nghĩa xa rời Hiệp An
Xa
rời lòng vẫn miên man
Nhớ
thương nuối tiếc cội nguồn chờ mong.
Nguyễn thị
Bình (Quả)
No comments:
Post a Comment